dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng

Chính vì lẽ đó tôi đã lấy câu Kiều "Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng" của cụ Nguyễn Du để làm tít cho bài viết này. Bởi trong suy nghĩ của tôi thì sự vận Kiều đối với Nhà báo Nông Quang Hoạt cũng là hợp cảnh, hợp người. Hơn 90 tuổi đời nhưng Nhà báo Nông Quang Hoạt vẫn cộng tác với Báo Thái Nguyên, Đài PT- TH tỉnh và khi nói về nghề ông vẫn còn nhiều lắm suy tư. Chính vì lẽ đó tôi đã lấy câu Kiều "Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng" của cụ Nguyễn Du để làm tít cho bài viết này. Tấm lòng thương nhớ, biết là có nguôi. Chốc là mười mấy năm trời, 2240. Còn ra khi đã da mồi tóc sương. Tiếc thay chút nghĩa cũ càng, Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng! Duyên em dù nối chỉ hồng, May ra khi đã tay bồng tay mang. 2245. Tấc lòng cố quốc tha hương, "Còn vương tơ lòng" rất phù hợp với lời chàng Thúc nói trong lần chia tay cuối cùng của hai người: Dẫu rằng sông cạn, đá mòn/ Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ. "Còn vương tơ" thôi, chứ không phải "khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan" như Kiều nói với bóng hình Kim Trọng trong đêm trao duyên cho Thúy Vân. Tình với Thúc Sinh chỉ là "ái ân ta có ngần này mà thôi", còn với Tổng đề cử Ta cùng với pháo hôi nam xứng dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng [ xuyên nhanh ] Mất sớm tân tấn ảnh đế Hứa Sâm Luân bị một cái tự xưng e17 hệ thống trói định, hắn sắp đi trước vô số tiểu thế giới đi hoàn thành nhiệm vụ, cứu vớt bị bạch nguyệt Lòng thiếp như tơ trong ngó sen, Dẫu (ngó) đứt lìa vẫn cứ liền với nhau. Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng" (Truyện Kiều). Nguồn: 1. Phùng Hoài Ngọc, Thi ca từ Trung Hoa, NXB Đại học quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh, 2008 2. dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng tiếng Trung là gì? Định nghĩa, khái niệm, giải thích ý nghĩa, ví dụ mẫu và hướng dẫn cách sử dụng dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng trong tiếng Trung . glotraysute1986. Cực hay! Tuyệt đẹp! Siêu phẩm ngôn từ! Nguyễn Thạch Giang giảng “Ngó sen dù bị ngắt lìa ra nhưng những sợi tơ trong lòng ngó sen không đứt hẳn mà vẫn còn vướng liền nhau; khác nào như Kiều vì cảnh ngộ mà phải lìa Kim Trọng, nhưng về tình thì lòng vẫn luôn luôn nhớ chàng, lòng vẫn luôn luôn vương vấn không dứt được với chàng.” Nguyễn Du, Truyện Kiều, Nguyễn Thạch Giang khảo đính và chú thích, NXB Đại học & Trung học chuyên nghiệp, Hà Nội, 1972. Đây là một lời giảng nhập nhằng dẫu lìa ngó ý và còn vương tơ lòng là hai vế độc lập với nhau về hình tượng nên không thể giảng rằng “những sợi tơ trong lòng ngó sen không đứt hẳn mà vẫn còn vướng liền nhau”. Đứt hẳn rồi. Lìa hẳn rồi. Chỉ có tơ lòng, và riêng tơ lòng, mới “luôn luôn vương vấn không dứt được” mà thôi. Chữ nghĩa rành rọt, rạch ròi ra đó mà. Vậy thì tại sao lại nảy ra cái sợi “tơ lòng thòng” với hai chữ ngó ý? Sự thể là như sau. Theo Đào Duy Anh thì “Các bản Nôm từ Liễu Văn Đường đều chép Dẫu lìa tơ ý; KOM Kiều Oánh Mậu - AC chép là Dẫu lìa ngó ý, người ta đọc đã quen” Từ điển Truyện Kiều, NXB Khoa học xã hội, Hà Nội, 1974. Hóa ra hai chữ “ngó ý” là sản phẩm beauty salon “made by KOM”. Còn bản Duy Minh Thị 1872, gần với nguyên tác của Nguyễn Du nhất, lại chép là dẫu lìa tơ chỉ. Thế là đã trải qua hai lần dao kéo lần trước là từ dẫu lìa tơ chỉ thành dẫu lìa tơ ý rồi lần sau là từ dẫu lìa tơ ý thành dẫu lìa ngó ý. Chúng tôi cho rằng theo nguyên tác thì bốn chữ đang xét là dẫu lìa tơ chỉ và cả là Dẫu lìa tơ chỉ còn vương tơ lòng. Với câu này, ý Kiều - cũng là Nguyễn Du - muốn nói là dù cho bị chia lìa với Kim Trọng trên thực tế lìa tơ chỉ nhưng đối với chàng thì nàng vẫn thương nhớ không nguôi vương tơ lòng. Ở đây, tác giả đã chơi chữ một cách tế nhị bằng cách dùng tơ chỉ để đối với tơ lòng. Nghĩa là ông đã cố ý dùng chữ tơ hai lần. Tơ chỉ thì đứt hẳn không có lòng thòng gì hết chứ tơ lòng thì còn vương. Tơ chỉ là sợi chỉ hồng mà Nguyệt Lão dùng để buộc chân Kim Kiều với nhau bây giờ đã đứt lìa nhưng tơ lòng, tức tình yêu Kiều dành cho Kim thì vẫn đeo đẳng nàng, không buông tha. Sửa tơ chỉ thành tơ ý thì làm cho câu thơ trở thành vô nghĩa tơ ý với tơ lòng cũng “xem xem” với nhau, chỉ là một thứ mà thôi. Chẳng thế mà Tản Đà đã nhận xét “Chữ ý trong câu đây, chỉ là nhân chữ lòng mà đặt ra” dẫn theo Trần Văn Chánh, Trần Phước Thuận, Phạm Văn Hòa, Truyện Kiều tập chú, NXB Đà Nẵng, 1999. Cùng nghĩa mà đối với nhau thì bảo sao không vô nghĩa cho được? Đến như sửa thêm một nấc nữa thành ngó ý thì chỉ là chuyện thùng rỗng kêu to mà thôi… Vậy tơ chỉ mới chính là chữ của Nguyễn Du. Nhưng Nguyễn Tài Cẩn còn đi xa hơn mà lập luận rằng “nếu sau này, ở câu 2586, nhà thơ nghĩ đến cây đàn TIỂU LÂN và viết “tơ lòng đã dứt dây đàn Tiểu Lân” thì ở đây cụ cũng có thể nghĩ đến cây đàn LỤC Ỷ 綠綺 mà Tư Mã Tương Như đã dùng để tỏ tình, và viết “Dẫu lìa tơ Ỷ còn vương tơ lòng” đàn LỤC Ỷ gọi tắt là Ỷ Cầm = đàn Ỷ”. Tư liệu Truyện Kiều - Thử tìm hiểu bản sơ thảo Đoạn trường tân thanh, NXB Giáo dục, 2008, Vì quá phấn khích với cây “lục ỷ” mà Nguyễn Tài Cẩn không ngờ là mình đã phạm phải một mâu thuẫn thô sơ. Ông giảng rằng lục ỷ là cây đàn “mà Tư Mã Tương Như đã dùng để tỏ tình”. Từ đây suy ra, ta có tơ ỷ chữ của Nguyễn Tài Cẩn là “tơ tình” nên lìa tơ ỷ hiển nhiên là Kiều chẳng còn vương vấn gì trong tình yêu đối với Kim Trọng nữa. Thì làm sao mà còn vương tơ lòng cho được? DẪU LÌA NGÓ Ý, CÒN VƯƠNG TƠ LÒNG 2242 Mạnh Giao 孟郊 thời Đường trong bài Khứ phụ 去妇, có đoạn viết rằng Quân tâm hạp trung kính Nhất phá bất phục toàn Thiếp tâm ngẫu trung ti Tuy đoạn do khiên liên ............ 君心匣中镜 一破不复全 妾心藕中丝 虽断犹牵连 Lòng chàng như kính trong hộp Một khi đã vỡ thì không thể nguyên vẹn trở lại Lòng thiếp như tơ trong ngó sen Tuy ngó sen gãy nhưng tơ hãy còn vương ........ Vương Toại 王璲 đời Minh trong bài Dao cầm oán 瑶琴怨 cũng có câu Đa tình mạc học trạch trung lan Hữu hận mạc vi giang thượng liên Lan tâm thủ tử tâm bất cải Liên căn chiết đoạn ti do khiên ........ 多情莫学泽中兰 有恨莫为江上莲 兰心守死心不改 莲根折断丝犹牵 Đa tình chớ có học theo lan trong đầm Có hận chớ làm sen trên sông Lan dù đến chết lòng vẫn không thay đổi Rễ sen đứt đoạn mà tơ hãy còn vương ......... ngữ “Ngẫu đoạn ti liên” 藕断丝连 ngó sen tuy đã gãy nhưng tơ hãy còn vương. Ví mối quan hệ về bề ngoài tuy đã dứt nhưng trên thực tế hãy còn vương vấn. Tiếc thay chút nghĩa cũ càng Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng “Truyện Kiều” 2241 – 2242 Ngó Củ sen, dù bẻ củ sen làm hai khúc, những dây tơ của nó vẫn dính nhau. Đào Duy Anh “Từ điển Truyện Kiều”, nxb Khoa học xã hội, Hà Nội – 1989 Trong “Kim Vân Kiều” Đoạn trường tân thanh do Bùi Khánh Diễn chú thích, ghi rằng Vương Toại dao cầm oán thi Lan tâm thủ tử tâm bất cải, liên căn chiết đoạn ti do khiên. Hựu cổ thi Bất đoạn tình ti giai liễu nhứ. 王璲瑤琴怨詩 蘭心守死心不改蓮根折斷絲猶牽又古詩不斷情絲偕柳絮 Thơ dao cầm oán của ông Vương Toại Lòng như cây lan dẫu chết chẳng đổi, như sen đứt rễ tơ còn vướng. Lại Thơ cổ Tơ tình chẳng đứt như bông liễu Sài Gòn nxb Sống Mới, 1960 Xét Theo ý riêng, câu 2242 này, Nguyễn Du đã liên tưởng đến thành ngữ “Ngẫu đoạn ti liên”. Trong “Tư liệu Truyện Kiều - Bản Duy Minh Thị 1872” do GS Nguyễn Tài Cẩn phiên Nôm, câu 2242 là Dẫu lìa TƠ CHỈ còn vương tơ lòng Nxb Đại học quốc gia Hà Nội, 2002 Huỳnh Chương Hưng Quy Nhơn 13/01/2021 Từ điển mở Wiktionary Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm Mục lục 1 Tiếng Việt Cách phát âm Danh từ Dịch Đồng nghĩa Tham khảo Tiếng Việt[sửa] Cách phát âm[sửa] IPA theo giọng Hà Nội Huế Sài Gòn təː˧˧ la̤wŋ˨˩təː˧˥ lawŋ˧˧təː˧˧ lawŋ˨˩ Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh təː˧˥ lawŋ˧˧təː˧˥˧ lawŋ˧˧ Danh từ[sửa] tơ lòng Từ dùng trong văn học cũ chỉ tình yêu mến, nhớ nhung. Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng Truyện Kiều Dịch[sửa] Đồng nghĩa[sửa] tơ vương Tham khảo[sửa] "tơ lòng". Hồ Ngọc Đức, Dự án Từ điển tiếng Việt miễn phí chi tiết Lấy từ “ Thể loại Mục từ tiếng ViệtMục từ tiếng Việt có cách phát âm IPADanh từDanh từ tiếng Việt Gợi ý 1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm và đoạn thơ cần phân Đại ý Đoạn thơ bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc của Tố Hữu với Nguyễn “Nỗi niềm xưa nghĩ mà thương” -“Nỗi niềm xưa” là nỗi niềm của người xưa - của Nguyễn Du. “Thương” là thái độ tình cảm của Tố Hữu dành cho Nguyễn Du mà đặc biệt là nỗi niềm của Nguyễn Nỗi niềm của Nguyễn Du lúc sinh thời + Tình đời sâu nặng “Dìa lìa ngó ý còn vương tơ lòng/ Nhân tình nhắm mắt chưa xong” sử dụng hình thức tạp Kiều + Nỗi cô đơn và khao khát được chia sẽ, đồng cảm “Biết ai hậu thế khóc cùng Tố Như” Vận dụng linh hoạt ý thơ của Nguyễn Du trong bài Độc Tiểu Thanh ký => Tố Hữu vừa cảm thông nỗi cô đơn, vừa trân trọng tình đời sâu nặng và khao khát được hậu thế đồng cảm của Nguyễn Hai câu cuốiSử dụng hình thức tập Kiều để thể hiện sự nhắn gửi của Nguyễn Du đối với hậu thế “ Mai sau dù có bao giờ “ và tác giả bày tỏ sự đồng cảm của hiện tại đối với quá khứ, của tác giả đối với Nguyễn Du “Câu thơ thuở trước đâu ngờ hôm nay.”5. Mối đồng cảm của tác giả với Nguyễn Du đã làm nên giá trị nhân đạo cho đoạn cũng như bài thơ.